Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

CHUYỂN MÙA



Đã khuya lắm rồi sao nhà bên ấy
Đèn vẫn lặng tăm trống mãi gác buồn
Ô cửa ỉm im lững lờ đón gió
Rèm vắng bóng nguời hờ hững suơng buông

Nào có gì đâu mà ta nghĩ ngợi
Tay phím lăn tăn gõ mãi tiếng chờ
Một thoáng bâng khuâng thấy mình thiệt lạ
Nguời đã lớn rồi đâu khiến ta lo

Gió thốc ngoài kia rét căm đuờng lạnh
Cây lá xôn xao giây phút chuyển mùa
Ta cũng xôn xao bởi lòng chớm rét
Trái tim chuyển mùa nào biết lí do?

10H45,20/12/2013

CANDY

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

THỨ BẢY

sáng thứ bảy vào ra một bóng
sếp với bạn bè,đồng nghiệp đi đâu
trong cái sắt se mình ta ôm máy
thơ cũng bặt tăm trốn biệt phương nào

văn phòng ỉm im chẳng ai trò chuyện
cơn gió đi hoang len lén thều thào
mình nắm tay mình co ro góc nhớ
nhịp phím cũng buồn trở ngón...chênh chao

CANDY

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

KHOẢNG NHỚ


nào có ai xui ,ai xếp đặt
ta từ người lạ trở nên quen
một ngày vàng nắng xanh như mộng
người đến bên ta, đến thật hiền

ta bước bên người trong lặng lẽ
buồn vui sớt lại giữa ngày đông
mắt người - khoảng nhớ- bình yên quá
xuân chớm hồn ta nắng ngập lòng

CANDY

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

LẠC


(for you)
Bổng một hôm trái tim lạc nhịp
Rồi gãy vần phuơng đó một dòng thơ
Ai nỡ giấu ta vào trong ánh mắt
Để hồn say mãi lạc đến bây giờ

CANDY

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

ĐẾN VỚI ĐẦM DƠI


Đến với Đầm Dơi, Cà mau, ấn tượng với tôi ngoài những cây Bần,cây Đước mọc tua tủa,mọc san sát,mọc như khí đất khí trời ở nơi đây thì điều phải kể đến đó chính là những chiếc " vỏ". Vỏ xuất hiện trước bến sông của mỗi nhà,Vỏ theo người đi làm, đi chợ,Vỏ nâng bước trẻ con đến trường...Vỏ nhỏ bé nhưng rắn chắc và cốt nhiên là nhanh và an toàn.Người ta dùng "vỏ" như dùng xe hai bánh và tất yếu Vỏ trở thành phương tiện lưu thông chẳng thể thiếu ở nơi này .
Về với mảnh đất cuối trời một lần, chan hòa trong nắng, gío,trong cái lạnh se se của những ngày cuối năm,mới thấy cuộc sống của bà con nơi đây còn thiếu thốn và gian khó vô cùng,thương lắm những mái nhà lá,nhà sàn,những con lạch chằng chịt,,những mẻ lưới buông, tiếng cò, tiếng vạc hòa cùng với tiếng máy ghe khua rộn trên mặt sông,tất cả tạo nên một không gian nguyên sơ, trong veo, hồn nhiên và quá đỗi yên bình.
Tuy nhiên, vẻ nguyên sơ ấy cũng chính là nguyên cớ của vô vàn những điều gian khó, cái khó xuất phát từ việc giao thông đi lại đến những nhu cầu thiết yếu của Con Người. Trên suốt cuộc hành trình gần 30km đường sông mà tôi có dịp đi qua, thật chẳng thấy lấy một điểm chợ, điểm vui chơi giải trí như game, internet và hiếm hoi lắm mới bắt gặp một điểm trường,ngôi trường bé tí teo nằm lọt thỏm giữa những con mương, con lạch, những hàng Đước, hàng Bần, thế nhưng đây chỉ mới là trường cấp 1, nghe nói muốn đến điểm trường học cấp 2 thì phải lặn lội xa hơn và thậm chí muốn hoàn thành xong phổ thông thì phải vượt đường lên đến tận trên thị xã trọ học Thế mới nói lấy được cái chữ sao mà khó! Nhìn những đứa trẻ hồn nhiên và thơ ngây ở vùng quê này vui đùa, nghĩ đến đoạn đường đầy gian nan mà các em phải trãi qua để tìm ra cái cách thoát dốt, thoát nghèo thấy sao mà thương, mà xa xót.
Xin sẽ được quay trở lại nơi đây thêm một lần, ừ thì nắng, thì gió, ừ thì không có nét,có game, ừ thì gian truân và vô vàn khốn khó, thế nhưng ta bổng thấy lớn khôn hơn một chút, ít ra sự lớn khôn ấy nảy nở từ trong từng nếp nghĩ suy và trong từng nhịp đập yêu thương của trái tim mình. Quả thật người cầm bút nên “ sống đã rồi hãy viết” vì chính cuộc sống mới phản ánh một cách chân phương và thành thực nhất về cuộc sống. Tạm biệt Cà Mau, tạm biệt vùng đất cuối trời của tổ quốc, tạm biệt những con người chất phác, mến khách và chân thành, rượu của họ mời ta chưa uống nhưng bỗng thấy say và ngây ngất mất rồi….. đúng là :

Cà mau miền đất hữu tình
Đi rồi mới thấy tim mình nhớ nhung.


23/12/2013
candy

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

TẠM BIỆT NHÉ YÊU THƯƠNG ƠI


(CHO MÙA ĐÔNG VỀ RẤT VỘI)

Tạm biệt nhé yêu thương ơi
chút tình sót lại em tiễn anh về ngày cũ
ngày chưa biết, chưa quen,ngày chưa biết sầu ủ rũ
ngày câu thơ chưa chạm mắt môi người
kí ức chẳng riêng chung

tạm biệt nhé yêu thương ơi giờ xa cách nghìn trùng
sài gòn chênh chao
một ngày quên và nhớ
giọt nứơc mắt tràn mi em nghe lòng vụn vỡ
em nghe tan nát trái tim mình từ muôn phía
không anh

tạm biệt nhé yêu thương ơi kỉ niệm hóa chòng chành
tình ta đẹp như mùa hoa nở chớm
em giữ lại cho anh,cho em và cho nhau kỉ niệm
cho nhau chút mặn nồng
tình yêu ấy chưa phai

tạm biệt nhé anh...một tình yêu còn chưa rõ hình hài

CANDY

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

ANH HÃY TRỞ VỀ BÊN THUƠNG NHỚ NGHEN ANH



Rồi mai đây ai sẽ thức cùng Anh
Ai sẽ đợi anh up hình mỗi tối
Những dòng nghĩ suy trong ngày Anh viết vội
Ai sẽ cùng Anh vơi bớt nỗi niềm

Ai sẽ cùng Anh thao thức đêm đêm
Dòng tin nhắn vui buồn san sớt lại
Đuờng còn quá xa ai sẽ cùng Anh mãi
Đem yêu thuơng dẫn lối đón Anh về

Ai sẽ lặng thầm nhen nhóm những đam mê
Câu thơ nhỏ gói uớc mơ cháy bỏng
Mỗi buớc Anh đi trái tim ai vang vọng
Thấp thỏm mỏi mong theo bóng chân nguời

Yêu thuơng cho Anh không thể viết thành lời
Đêm ngột ngạt giữa lãng quên và nhớ
Nặng gánh đa đoan suốt một đời vuơng nợ
Vần thơ dở dang trăn trở mãi chưa thành

Em chẳng có gì ngoài trái tim mong manh
Thương với nhớ, yêu và lo lắng lắm
Nếu có một ngày chồn chân bên gối mộng
Anh hãy trở về bên thuơng nhớ nghen Anh!

candy

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

MÙA THU AI GIẤU







một mình trên phố, tìm Anh chiều nay
phố mòn mỏi phố ,mình em đi tìm

mùa thu ai giấu, vào bông cúc xanh
tình em ai giấu, vào Anh vào Anh

nắng len lỏi bóng, mây theo gót chân
gió vờn mái tóc,hoa vươn má hồng

thu một mình thu,buồn thu trút lá
em một mình em,nhớ Anh nhớ lạ

mùa thu ai giấu, vào bông cúc xanh
tình em ai giấu, vào Anh vào Anh.

29/11/2013
CANDY

P/S : Vừa hát vừa viết, nhưng đây chính yếu vẫn là một bài thơ! tặng cho những cảm giác đang rất an yên trong lòng!

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Ờ THÌ....


Ờ THÌ...

Sáng thứ bảy ngẩn ngơ bàn phím
Em chợt thấy mình giống tựa trẻ con
Ngóng đợi ai mà thẩn thờ thờ thẫn
Đèn sáng bên kia, bổng dạ.... bồn chồn

Ờ thì cũng dăm ba câu chuyện
Tin đôi dòng chuyển lại chuyển qua
Thế mà bên kia bổng như say nắng
Để rồi bên đây ôm bụng cười xòa

Ờ thì thế mà vui ra phết
Đêm bình yên sau cái mặt cười
Giấc ngủ hồn nhiên bóng ai len lỏi
Một thoáng xao lòng ta ước…người ơi

Ờ thì cứ vờ như hò hẹn
Buồn vui trong ta chan bớt cho người
Phút gặp được nhau biết duyên hay nợ
Cứ phó mặc trời ấn định mà thôi!
12h15p, 16/11/2013
candy

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

KHÔNG ĐỀ

Bao giờ sông khô cạn
Bao giờ mây ngừng trôi
Bao giờ bao giờ nữa 
Ta không còn đơn côi

Người cứ đến rồi đi
Nói trăm lời rất cũ
Trái tim ta nát nhàu
Vá lành sao cho đủ

Thôi mình ta đan bóng
Thôi mình ta đan tay
Đông tràn theo sắc lá
Đốt ta trong lạnh gầy


Xin một lần hò hẹn
Suốt trọn đời với thơ
Trăm năm tình không đổi
Nghìn muôn kiếp chẳng vờ


CANDY

THEO EM LÊN CHÙA

THEO EM LÊN CHÙA

Theo em lên chùa nhé
Chúng mình cùng dâng hương
Tâm thành quỳ kính phật
Nguyện đi chung một đường

Anh cười vui nheo mắt
Ừ thì chắc là duyên
Nam mô di đà phật
Ơn trời! ta biết em

Cởi mở cõi lòng ta
Cả quãng trời thanh tinh
Đôi mắt em ấm nồng
Thiên đường hay cõi mộng

Niết bàn trong tay nắm
Vô ưu trong nghĩ suy
Rằm cùng em đi lễ
Phật ơi…con ước gì!

CANDY

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

CHO NGÀY SINH ANH



Gửi về nơi xa phuơng ấy
Yêu thuơng một chút ấm nồng
Đà Lạt dầy suơng mỏng nắng
Lúc này anh có lạnh không?

Nhớ choàng dùm em khăn ấm
Mặc thêm áo lạnh bên nguời
Anh đâu có còn bé bỏng
Mà sao lo quá anh ơi

Biết rằng là duyên không nợ
Vờn như gió thổi qua trời
Em gói yêu thuơng gìn giữ
Dằn lòng đuờng quá xa xôi

Sinh nhật bình an anh nhé
Lại thêm một tuổi nữa rồi
Không cần phải là mãi mãi
Bên nguời chỉ thế mà vui

Candy

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

KHÚC LẶNG


Căn phòng lặng yên
đơn lẻ bóng em không có bóng hình nào khác
bàn phím chất đầy nỗi nhớ
gõ gõ
chỉ gương mặt anh

Chờ một dòng tin quen
nhưng vọng về chỉ là những hồi âm lạ
đêm trôi về phía bên kia tin nhắn
nỗi nhớ chợt dâng đầy
dâng đầy

Thôi thì trả anh lại cho những dấu yêu xưa
giấ chiêm bao lúc nào không vội vã
hiện thực phủ rong rêu 
anh bây giờ xa lạ
dâng một ngực biển đầy
tim cuộn sóng phía không anh....

Candy

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

CÀ PHÊ ANH

Buổi chiều rơi trong ly cà phê
Sóng sánh màu mắt anh đen đặc
Em uống buổi chiều bên anh
Từng ngụm
Từng ngụm
Từng ngụm

Ngây

Say

Không có bất kì sự hồ nghi nào dành cho những phân vân
Niềm vui không bán mua và nụ cười không mặc định
anh khuấy buổi chiều em
Tan giòn
Tan giòn
Tan giòn

Anh
không ẩn trong bóng hình của nước
Không ẩn trong dáng hình của lửa
ngọt và thơm
đắng và nồng
từng hạt nâu đen ẩn trong anh
bí mật


dạt dào và sâu lắng
yên lặng và ồn ào
cạn chiều về đáy cốc
em
ngọt ngào
bên anh!
CANDY

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

GIẤC THU




Anh chợt đến như mùa thu vàng nắng
Như là mây
là gió
buổi chiều
bay!

Xào xạc em,
ánh nhìn – rơi muôn lá
Rớt vào tay ,
hanh phúc – hóa tròn đầy

Và như thế..dường như…và như thế
Ta  đã yêu
Từ vạn kiếp nghìn ngày

Bờ môi anh
Nụ cười anh
Vòng ngực ấm
Giấc thu tràn
Em
nghiêng ngã ngã nghiêng
Say!
4.10.2013
(cho buổi chiều đầu tháng 10 vừa viết lảm nhảm vừa tán dóc điện thoại)
Candy


Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

RUỚC TÌNH VÀO HẠ


RƯỚC TÌNH VÀO HẠ

Vùi vào vạt tóc thơ ngây
Say say ta cạn chén đầy đầy em

Thẩn thờ nhớ nhớ quên quên
Nồng nàn rót những bình yên...lạ kì!

Hồn nhiên mở nút nhu mì*
Khóa vòng vô tận trói ghì siết đêm

Hạ tràn bốn phía mông mênh
Men tình thắp lửa nhẹ tênh giấc nồng!

Phượng đâu bằng má em hồng
Mắt huyền tựa ánh trăng lồng bóng mây

Lật bàn tay, sấp bàn tay
Rước tình vào hạ lối đầy đam mê!


candy


CHỤP CHUNG VỚI NHÀ TÀI TRỢ CUỘC THI



Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

thơ trên báo Lao Động Xã Hội




PLEIKU MỘT THOÁNG....DÃ QUỲ 



sáng hôm nay

ta về
nơi xa đó

dã quỳ vàng..nở rộ đón chờ ta

thẩn thờ trong phố mưa sa

nghe uơn uớt lạnh

lòng ta...dã quỳ


cánh hoa nhỏ bé li ti
để ta ôm mối tình si thưở nào
em về một thoáng chiêm bao
hau cành hoa ấy lạc vào hồn ta
Pleiku dễ đến khó xa
cũng vì ta trót cành hoa...Dã Qùy
Candy

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

CỨ QUAY VỀ PHÍA MẶT TRỜI





Mưa…! trong trẻo và hồn nhiên đến lạ!
Ta từng là mưa...tinh khôi và trong veo như thế,nhưng càng lớn ta càng nhận ra ta không còn là mưa nữa,cuộc đời ta bụi bặm,trái tim ta bụi bặm và hồ như ta càng muốn tẩy tung hết những sự bụi bặm ấy đi thì nó lại càng bám vào.
Có người từng nói với ta rằng " đời là cả một hành trình dài,ta hãy cứ mở mắt mà bước,đừng nhắm nghiền mắt lại ngay cả khi sợ hãi nhất" nhưng đâu phải lúc nào ta cũng chiến thắng được chính bản thân mình,trái tim và bộ óc ít khi nào chịu thỏa hiệp,và ta vẫn là một bé con ngay trong chính cái hình hài to lớn của riêng mình.

Tuổi thơ...
với ta tuổi thơ chính là khoảng thời gian lung linh nhất,đẹp đẽ nhất! tuổi thơ của ta không có  game online,không có yahoo,fb,không có điện thoại để hẹn hò...tuổi thơ ta nghèo với khói bếp,với rơm rạ,với những món đồ hàng không hề đắt tiền nhưng lúc ấy ta vui,vui vì lúc đó ta là chính ta, tâm ta hoàn toàn an yên,ta trong lành và ta tinh khiết,ta không biết đến sự giả tạo của con người và ta càng  không bao giờ biết đeo mặt nạ khi nói cười,mọi thứ đều trọn vẹn, đủ đầy,viên mãn, sáng trong như một vành trăng.

Thêm nữa, lại nói về cuộc đời....(ta vẫn thường hay vu vơ thế…!)
cuộc đời quả thật không đơn giản như ta từng nghĩ,cuộc đời ô trọc,cuộc đời dối lừa, dù cho ta có đưa cả trái tim mình ra để yêu thương thì cái mà ta nhận lại từ cuộc đời chính là những vết xước!một vết xước,hai vết xước,ba vết xước...li ti những vết xước! trái tim ta gồ ghề những vết xước! bạn ta bảo ta nhiều yêu thương quá,nhạy cảm quá nên sẽ dễ nhận nhiều tổn thương!
-Ừ thì ta vốn dĩ là thế mà…
cuộc sống đâu phải chỉ có màu hồng và ta biết nên cứ an nhiên “ mở mắt” mà bước theo cách của riêng mình.

cuối cùng, điều còn xót lại duy nhất trong lòng ta cho đến thời điểm này chính là Người, Người không thuộc về ta.Tuy nhiên,người đã đến và nâng ta lên theo cách của riêng Người. Ta không hề oán giận số phận trớ trêu tại sao lại không tặng Người cho ta một cách trọn vẹn…mọi sự gặp gỡ đều là định mệnh và mọi việc đều có giá trị riêng của nó, ta đã dần học được cách chấp nhận,học được cách vị tha và quan trọng hơn là ta luôn biết trái tim mình muốn gì và cần gì.
 “cố lên! Mọi chuyện sẽ ổn”- ta đã luôn mang theo câu nói của Người và sẽ luôn mang theo câu nói ấy cho đến hết cuộc đời.Cảm ơn Người!Người nhé!

Sẽ còn rất nhiều miền cỏ lạ mà ta sẽ đi qua,sẽ vẫn còn đó nhiều lắm những đam mê,những xa xót,  ta sẽ thôi hồn nhiên, thôi dại khờ khờ và trái tim ta sẽ di trú thêm nhiều, ngày một nhiều ẩn ức nữa nhưng ta cũng biết mình đủ bản lĩnh để chấp nhận,để nhìn thẳng.

Cứ quay về phía mặt trời
Bình yên mĩm cười
và bước….thế thôi!
30/8/2013
Candy

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

ĐÊM GỐI CHĂN


Lặng yên nghe gió thở qua kẽ bàn tay
Hình như trái tim mình gầy còn hơn cả gió
Em nhặt nhánh cô đơn
ghép đầy cành duyên nợ
Môi gượng cười nở đóa đợi mùa sang

Phía ngoài ô cửa mưa viết nhớ lang thang
Nỗi nhớ bám rong rêu như hàng ngàn dấu hỏi
Người đến
Người đi
Người chưa tới
nơi cuối con đường nào ai đón đợi em

mùa thu giấu gì mà ngờ ngệch nhớ quên
hay cố làm duyên ghẹo chùm hoa sữa trổ
tiếng lá cựa mình
mùa trôi trong trăn trở
đêm rớt lặng thầm
trăng vỡ phía riêng em

đêm gối chăn
lẻ một vòng ôm
lẻ một bóng…em nằm!

candy

CẦN THƠ


Tặng Candy(Lê Trang)
Trái tim nhỏ yêu hoài không biết mệt
Nên yêu rồi,
Giờ yêu nữa
Cần Thơ…
Ai thả thơ dòng Cầm Thi dạo ấy
Con cá Kìm bơi từ cổ tích xa mờ...

Nước sông Hậu chẳng trong mà không đục
Chiều Ninh Kiều một vạt nắng vàng mơ
Áo tài tử tím một màu nếp cẩm
Điệu Nam Ai da diết tự bao giờ...

Nếu chiều ấy không mưa thì đã gặp
Em gái ơi, đành lỡ một nhịp chờ...
Tâm hồn anh như ngôi nhà Bình Thủy
Trăm năm rồi, ôm mãi một niềm mơ

Cái Răng xinh cắn vào anh rất nhột
Lỡ yêu rồi
Sao quên được
Cần Thơ ?

LÊ TUẤN ĐẠT

……….CHO RỪNG...........


Rất muốn nói không yêu anh nữa
Vừa nghĩ thôi lệ ngấn mi rồi
Trời xui khiến chi mình gặp gỡ
Để bây giờ chẳng thể sánh đôi

Anh hữu hạn hay anh vô hạn
Cứ lung linh bảy sắc cầu vồng
Vừa thoáng hiện bỗng dần tan biến
Em có rồi vẫn ngỡ như không

Thôi gác lại lời yêu nông nổi
Cây dở dang trổ mãi nhánh thừa
Ôm trái nhớ nghịch mùa chát đắng
Em nảy mầm hóa gốc chơ vơ

CANDY

KHÔNG ĐỀ

đầu tuần không hò hẹn
cuối tuần k đón đưa
dẫu nồng nàn đi nữa
chỉ mình ta với thơ...

CANDY

MONG CHO PHỐ BIỂN THÔI BUỒN


(quý tặng chú  Huỳnh Chí Hiếu-mọi chuyện sẽ ổn,mong chú luôn vui nhé)
Lại là buổi chiều thứ bảy
Lang thang phố biển một mình
Cà phê thì thầm nhỏ giọt
Sóng cào trắng những im thinh

Em đang ở nơi nào đó
Sao không về với tim này
Để cho mắt chiều ráng đỏ
Biển lòng dậy sóng quanh đây

Ước chi một lần gặp gỡ
Trăm năm duyên nợ tương phùng
Đã gần nửa đời phiêu dạt
Mỏi mong một chốn dừng chân

Sao không về bên ta thế
Để cho phố biển thôi buồn
Để cho mỗi chiều thứ bảy
Là chiều của những yêu thương!

candy

EM PHẢI NÉP VÀO ĐÂU...


Nép vào đâu để thôi hết nhớ mong
khi môi em còn lưu dấu nồng môi anh phảng phất
nép vào đâu để em cố quên rằng mình đang khóc
yêu anh
và khắc khoải ngóng trông

Em phải nép vào đâu khi mỗi sớm mai hồng
căn phòng rỗng thênh thang
không tiếng bàn chân anh bước
không nụ cười anh
không lời yếm âu, ve vuốt
ánh mắt em buồn lơ đễnh tháng năm trôi

Đóa phù dung vừa nở sớm mai chiều muộn đã tàn rồi
thời gian góa bụa nỗi cô đơn lên sắc trắng
ngày rỗng
ngày hoang
ngày câm lặng
ngày chẳng vẹn lành
ngày vương sắc không nhau

Em phải nép vào đâu
nép vào đâu
nép vào đâu
khi không anh cả nắng cũng...phai màu!
Candy

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

TRẢ LẠI CHO ANH


Em trả anh về với bông cúc nhỏ cuối thu
Nơi lối cũ nắng vương đầy kỉ niệm
Mình đã cùng nhau biết bao chiều hò hẹn
Lời hứa nồng môi- khao khát đợi chờ

Em trả anh về cùng với những câu thơ
Nỗi nhớ hắt trên từng con chữ gõ
Hạ đã về phượng reo như thắp lửa
Buổi ấy chúng mình anh còn nhớ...hay quên?







Em trả anh về ngày tháng cũ vẹn nguyên
Trái tim bình yên như chưa từng biết nhớ
"Sợi nắng bẻ đôi chênh chao em một nửa
Chênh chao anh nửa phía ấy xa mờ"


Thôi anh hãy về tất cả chỉ là mơ
Khép lại dùm em ngày xưa trong kí ức
Trả lại cho người khoảng trời xanh hạnh phúc
Mình em quay về mưa ngập phía... không nhau
21/3/2013
candy

(cảm xúc khi nghe bài hát "Chuyện Buồn Dĩ Vãng" của ns Nguyễn Nhất Huy"http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chuyen-Buon-Di-Vang-Cam-Ly/ZWZAZ0IE.html

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

CÒN LẠI MÌNH EM (Nhạc : Xuân Lưu, Thơ : Nguyệt Vũ)

Trái tim em vẫn xốn xang quá đỗi mỗi khi nghe anh hát bài hát này,bài hát "định mệnh" đã dẫn đường cho em gặp được anh và yêu anh cho đến bây giờ!cảm ơn anh đã luôn bên em,yêu em,tin tưởng em và dành cho em những tình cảm mến thương ngọt ngào nhất!mặc dù không được ở bên nhau thường xuyên nhưng qua những dòng tin nhắn,những cú phone em vẫn luôn cảm nhận được tình yêu của anh và thấy như anh đang ở bên cạnh em từng phút từng giờ!

CÒN LẠI MÌNH EM
Thơ : Nguyệt vũ
Nhạc : Nguyễn Xuân Lưu


Anh!
Có lẽ nào anh đã xa em
Như con thuyền rời xa bến nước
Anh buồn, vui em không biết được
Còn lại mình em, nước mắt rơi..

Còn lại mình em, ngơ ngác chơi vơi
Buổi chiều nay, trời im không gió
Còn lại mình em, đầy vơi nỗi nhớ
Gió giận rồi, hạ khát cháy màn đêm

Những lần hẹn hò, anh đón đưa em
Dịu dàng lắng nghe từng lời say đắm
Giờ còn em, lơ ngơ con đường vắng
Anh của ngày xưa, xa mất em rồi!

Có anh, có thêm nửa cuộc đời
Con tim cỗi cằn hồi sinh trở lại
Mình đã xây lâu đài tình ái
Trong vườn thu, xào xạc lá vàng rơi…

Người ra đi, không giữ nổi được rồi
Bước chân ấy âm thầm, mạnh mẽ
Còn lại mình em, một trời đơn lẻ
Yêu dại khờ, yêu đến cuồng si…

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

TRỜI YÊU!



Nhìn vào 
trong ánh mắt anh
Em nghe 
xuân tới thật gần trong tim
Thu tràn 
trăng ửng nét duyên
Hạ thôi oi nóng 
Đông thêm ấm nồng
Bầu trời dịu nắng 
xanh trong
Biển reo từng đợt sóng lành 
muôn nơi
Nét mi 
tựa nét hoa cười
Mắt anh - nỗi nhớ-trời yêu -ắp đầy!
27/2/2013
candy

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

TÌNH XUÂN


mắt xuân vươn lộc biếc
mi cong vút tơ trời
hây hẩy ngực xuân trần tắm ướt
ghẹo nắng đương thì nghiêng nghiêng gió lả lơi

non nõn xuân hồng chơm chớm nụ xuân tươi
mơn mởn môi xuân ngại ngùng xuân e ấp
dìu dập bướm ong rạng ngời xuân sắc vóc
lóng lanh xuân nồng xuân rớt ngọc nhân gian
candy

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

TÌNH...SAY


Những nụ hôn đẹp nhất của “ma cà rồng”, Tin tức trong ngày, Kristen Stewart, Robert Pattinson, Twilight, chang vang, nu hon dep nhat, ngoi sao dien anh, sao hollywood, phim


Môi anh như ché rượu cần
Mới vừa chạm nhẹ đã tần ngần ..say
Má đào ửng khóe mi cay
Mắt em nghiêng cả viền mây bềnh bồng
Nâng ly chúm chím men nồng
Lưỡi tơ uống cạn rực hồng đam mê
Hoa tình nở đóa phu thê
Hương yêu thơm ngát ùa về trong nhau.
candy

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

CẢM ƠN ANH TÌNH YÊU

Nguyễn Xuân Lưu



Vậy là nó đã quen anh gần được 30 ngày,30-một khoảng thời gian quá ngắn để có thể hiểu,cảm và yêu một con người. Ấy vậy mà nó đã yêu,yêu một cách đam mê và say đắm,yêu như tuổi 16 đầy mộng mơ và trong trẻo,yêu như tuổi 20 đầy khát vong và ngọt ngào, yêu như một người đàn bà  đang khát yêu,khát được yêu và muốn chiếm hữu lấy người đàn ông mình yêu một cách trọn vẹn.

Để thử nhớ lại xem lần đầu tiên nó biết anh là khi nào ta?hình như là tháng 9 hay cuối tháng 10 gì đó,nó cũng không nhớ nữa,nó chỉ biết rằng đó là vào một đêm tối hù,nóng và ngột ngạt, nó lang thang trên khắp các trang net,đi từ diễn đàn này đến diễn đàn kia,từ trang blog này đến trang blog nọ,mục đích của nó chỉ là tìm đọc những tác phẩm hay,comment những gì nó nghĩ và chia sẻ tâm sự với mọi người. Thế mà trời xui đất khiến,nó vô tình click vào một trang blog đã lâu rồi nó không vào và bất ngờ  xem được một video clip-Trời ạ “ giọng hát của ai sao mà hay đến thế,sao mà truyền cảm đến thế,cả bài hát nữa nghe cứ nhoi nhói lòng”  Nó cứ  vừa xem vừa tấm tắc khen rồi mê mải nghe đi nghe lại hơn cả chục lần.  Nó tìm cách down bài hát về máy vi tính,máy đt và lẩm nhẩm hát một mình,nó hát với một trạng thái say mê kì lạ,hình như bài hát đã nói hộ được phần nào tâm trạng của nó, càng hát nó càng thấy thấm thía và yêu bài hát ấy vô cùng .Nó hí hoáy viết commen cho chủ nhân của trang blog (không phải anh) đầy tin yêu,đầy trân trọng ,đầy đồng cảm, đầy ngưỡng mộ và còn  xin phép chủ trang blog cho nó được copy video ấy mang về  để nó vừa có thể thưởng thức lại ca khúc vừa có thể chia sẻ  với những người bạn mà nó thân yêu nhất.
Thế nhưng, mọi chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu như không có một ngày anh(người phổ và hát bài hát kia) vào lại trang blog có đăng cái video clip nó thích và bắt gặp dòng comment của nó, sự vô tình ghé thăm và comment của anh đã làm cho nó thật sự bất ngờ,nó không tin vào mắt mình rằng người con trai có giọng hát dễ thương ấy đã comment cho nó,đã giao lưu với nó,nó vui và cười tủm tỉm trước máy tính giống như một đứa trẻ  ngây ngô vừa mới bắt được quà.Tuy nhiên,mối quan hệ giữa anh và nó lúc ấy nhạt lắm,đơn thuần chỉ là sự giao lưu qua lại trong vài dòng comment và đương nhiên cả hai đều không ai nghĩ rằng sẽ tiến xa hơn mối quan hệ “ bạn bè” .

Nhưng cuộc đời mà,  không ai có thể biết trước được điều gì, đùng một cái, yahoo blog tuyên bố tan rã. Nó chơi vơi,buồn, hẫng hụt. Hàng ngàn comment của bạn bè,hàng trăm entry mà nó cất công viết trong một năm qua bổng chốc biến thành mây  khói ,nó cứ lân la khắp các trang mạng để tìm một chốn  thật bình yên, thật vững bền, tuy nhiên,không có trang nào có thể làm cho nó dễ chịu như yahoo blog vì đối với nó yahoo blog thân yêu và ấm áp như một gia đình.Thế rồi, sau những tháng ngày lang thang không biết sẽ đi đâu về đâu, nó  bổng nhớ ra nó còn một trang facebook đang bỏ trống, “tại sao không sử dụng nhỉ?”-một ý nghĩ lóe lên trong đầu, thế là nó lót tót lên face,chỉnh chu lại trang cá nhân,kết thêm bạn bè và bắt đầu post những bài viết đầu tiên.Tuy nhiên,những ngày đầu lên face,nó chán nản  kinh khủng,  chán vì không có bạn ,chán vì cái môi trường ồn ào và chán vì chẳng còn hứng thú để viết thêm bất kì điều gì để chia sẻ nữa…nó thấy lạc lỏng lắm ,bơ vơ lắm, cô độc lắm.
 Nhưng rồi mọi thứ xoáy vào nó cứ như là định mệnh,một lần nữa  đoạn video clip ấy lại xuất hiện trước mặt nó ,nhưng lần này điều mà nó quan tâm không phải là cái video clip kia mà chính là một cái tên đầy thân quen,đầy nhẹ nhàng,đầy gần gụi nằm ngay phía bên dưới đó ,nó vui như reo lên khi phát hiện ra đây chính là trang cá nhân của anh- người mà nó vô cùng ngưỡng mộ và  quý mến,nó  vừa commen vừa vui vừa khấp khởi lo âu,không biết anh có còn nhận ra nó hay không hay đã quên  nó mất tiêu rồi.Nhưng hình như ông trời đang cố ý sắp đặt cho anh và nó,chỉ sau vài lần trao đổi,vài lần nói chuyện và thêm vài lần tranh luận bằng ngón tay(sms), nó và anh bổng nhiên thân thiết với nhau,thân như đã từng quen nhau từ lâu lắm rồi !,nó cảm thấy có một chút gì đó lạ lắm đang len lõi trong trái tim nó,cào cấu nó, khiến nó bồi hồi,khiến nó thổn thức. Mặc dù vậy,nó không dám khẳng định bất cứ điều gì vì nó e đó chi là do nó đang ảo tưởng và anh chỉ là đang trêu ghẹo nó để nó vui.
 Nhưng rồi mọi thứ diễn ra với nó thật giống y như là trong cổ tích , nó không dám tin những gì nó nghĩ là ảo tưởng là viễn du là xa vời lại cũng có ngày biến thành sự thật. Một ngày, anh đột ngột nhắn tin nói với nó rằng anh nhớ nó,dòng tin của anh vỏn vẹn chỉ có năm chữ “ anh nhớ em rồi đó” nhưng thật sự đã làm cho trái tim con gái của nó rung lên bần bật, hình như từ rất lâu rồi  mới có người con trai làm cho nó có cảm giác như thế,nó vui đến nỗi không thốt được nên lời. Nó ngồi hồi tưởng lại hết mọi chuyện về anh  từ chuyện anh nhắn tin với nó bảo nó ngủ ngon đến chuyện anh và nó đấu khẩu với nhau một cách kịch liệt,anh trêu thế là nó giận anh nhưng trong lòng lại  cứ nghĩ về anh và chợt thấy đau nhoi nhói ở lồng ngực,nó cũng không hiểu sao nó lại có những cảm giác như thế, anh cứ như một tia nắng mùa xuân vừa yên bình vừa ấm áp,vừa gần gũi lại vừa xa xôi,khiến nó có lúc thấy như đã bắt gon được tia nắng ấy trong tay mình nhưng có lúc lại thấy tia nắng ấy xa xôi quá,mong manh quá chỉ cần sơ suất một chút là tia nắng ấy sẽ vụt biến và trôi đi mất,cứ thế anh lặng lẽ bên cạnh nó, lặng lẽ định hình trong trái tim nó mỗi ngày một lớn dần, lớn dần.
Tính cho đến thời điểm này,kể từ ngày nó gật đầu và nói với anh rằng nó yêu anh thì thời gian mà nó và anh yêu nhau chỉ được tính bằng ngày nhưng những kỉ niệm của nó và anh thì lại đầy ăm ắp,đôi khi nó cứ ngỡ rằng nó và anh đã yêu nhau được chừng 2 hoặc 3 năm gì đó,hầu như  lúc nào nó cũng cảm nhận được tình cảm từ anh,chỉ cần nó thoáng có ý nghĩ về anh thôi là đột nhiên tin nhắn từ số di động của anh lập tức được gửi đến máy nó,anh chẳng hề nói nhiều đâu,chỉ là vài câu rất ngắn gọn “ăn cơm với anh nhé”, “ ngủ sớm đi em “ hay đại loại là “cho anh nghe giọng em một chút được không”(nó thích nhất là tin nhắn này vì mỗi lần như thế cũng có nghĩa là nó sẽ được nói chuyện với anh,được cùng anh tâm sự,lắm lúc bên đầu dây phía bên kia điện thoại anh còn ôm đàn,cừa đàn vừa hát cho nó nghe nữa,từng lời hát của anh như có men say ngấm vào con tim làm cho nó ngây ngất “không cần biết em là ai,không cần biết em từ đâu,ta yêu em như mây ngàn biển rộng,ta yêu em như đông tàn ngày tận,yêu em …vì chỉ biết đó là em”)…những lúc như thế nó thấy cuộc đời bình yên lạ chỉ muốn gục đầu vào bờ vai anh mà thiếp đi trong hạnh phúc!

Thời gian rồi sẽ trôi qua,có thể những khoảnh khắc đáng yêu, thẹn thùng của buổi đầu làm quen như thế này sẽ không còn nữa nhưng nó tin “tình yêu giữa nó và anh” sẽ không bao giờ lụi tắt nếu như cả nó và anh đều biết vun đắp,biết sẻ chia và biết truyền cho nhau cảm hứng. Không biết với anh nó như thế nào nhưng với riêng nó anh chính là bài thơ chưa được viết ra,là một miền đất lạ mà khiến nó luôn tìm tòi khám phá,là mùa xuân ấm áp và trong lành,càng gần anh nó càng cảm thấy yêu anh hơn và nhận ra đằng sau vẻ bề ngoài luôn tỏ ra khó khăn đôi khi lạnh lùng và dữ tợn lại là một trái tim rất ấm nồng biết cảm thông,biết yêu thương và biết quan tâm đến người khác.Hình như người đàn ông mà nó trông mong cũng chỉ cần có thế! Hi vọng hạnh phúc sẽ lại một lần nữa  mỉm cười với cả anh và nó để bài viết hôm nay sẽ không phải dừng lại một cách nửa chừng mà sẽ có một cái kết thật là trọn vẹn như những gì anh và nó đang cùng nhau hi vọng,xây đắp và gìn giữ!hãy nắm chặt thật chặt và đừng bao giờ buông tay nó ra anh nhé! nó yêu anh yêu nhiều nhiều lắm vô cùng!
candy

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

XUÂN ĐOẢN KHÚC


xuân mơn mởn bờ môi cong nốt nhạc
xuân nhẹ nhàng trổi đoản khúc miên man
xuân thanh tân xuân vút nửa nốt đàn
xuân tha thiết xuân dịu dàng đến lạ
xuân thỏ thẻ ru mùa trong hoa lá
xuân ngọc ngà tỏa ngát cả nhân gian
chạm vào em mắt xuân khẽ mơ màng
đêm mê đắm xuân tràn trong muôn lối

3/2/2013
CANDY

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

BÉ ƠI BÉ





Bé ơi bé xin đừng đi vội thế
Để cho nắng chiều vàng mắt nhớ ưu tư
Để cho gió ngoài kia buồn rồi hờn trách vi vu
Kéo mù mây phía xa xa kia lại còn chu cong môi đỏng đảnh

... Bé ơi bé xin đừng cố tình né tránh
Sao không mỉm cười, nhìn kìa..!bé có chiếc răng khểnh rất duyên
Sao không tựa vào vai anh nè…thật đó bé..rất bình yên
Đừng vờ cố nói anh phiền,nói anh vô duyên… rồi đẩy anh ra xa bé nữa!

Bé ơi bé yêu đi đừng lần lựa
Đừng có giả vờ lườm mắt nguýt ngoa
Đừng chanh chua gán tội cho anh bảo rằng đàn ông giả dối chẳng thật thà
“anh nhớ em rồi đó” vậy mà sao em không thèm để ý

Bé ơi bé sao mà ưu tư hoài vậy
Đem tơ vò bỏ rối cả lòng anh
SG chiều nay trời chẳng biếc xanh
Tại bé đó..bé biết không hở bé!
17/1/2013
candy





Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

MÙA SINH ANH

Hôm nay 16/1,sinh nht ca nhà báo Nguyn Thanh Bình,mt người bn thơ rt thân đng thi cũng là mt người thy ca mình,người đã cho mình c mt tình yêu thơ dt dào và đã luôn song hành cùng thơ mình,sa cho mình tng li nh khi thy bài mình viết chưa đt,chưa n! mình rt mun chy ù ra hn đ có th chúc mng sinh nht cho người nhưng dk không cho phép nên mình đành ngi lng l làm 1 bài thơ tng vy!mi ln làm mt bài thơ tng cho sinh nht mt người bn nào đó mình thường nghĩ đến nhng điu đp đ nht xy ra khi người đó chào đi và mong nhng điu tht tt đp s đến vi h!cu chúc cho nhà báo Nguyn Thanh Bình mau hết bnh và sm quay li vi trang viết! happy birthday!

Ôi ! tháng một có bao giờ đẹp thế
Trăng tròn xuân mừng anh phút chào đời
Đào hé nhụy,mai chớm vàng rực rỡ
Cả đất trời gấp gáp báo tin vui

Nắng lặng lẽ tô hồng sương cỏ mật
Mây trãi tơ thơ thẩn phía anh ngồi
Lời thơ viết thay lời em muốn nói
Sinh nhật về bình yên nhé,anh ơi!
16/1/2013
candy