Sao anh không vẽ nụ hôn lên vành môi em
để những nồng nàn là thật
để những khoảng xa không còn dập dờn trong mơ
lắt lay kí ức
giấc thần thoại ươm mầm
mình lạc hẳn trong nhau
Em muốn tặng cho anh muôn vạn ánh sao
lóng lanh mắt em triệu nghìn năm trước
vầng trăng cong vành chúm môi dịu ngọt
dấu ái khe xuân hừng hực đương thì
Ngọn gió bảy màu rừng rực cháy li ti
khi em đi đến tận cùng anh
hòa vào anh-hơi thở
mạch khát thủy nguyên dập dồn khua vó
đê mê tọa cõi tiên bồng
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét