Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

ROMANCE THÁNG 6 CHO ANH

(Đáng lẽ là dự định viết " nhật kí 7 ngày" dành cho bạn ấy một tuyển tập riêng luôn, nhưng cái sự " xé nháp" của bạn ấy và của mình ngày hôm kia đã làm cho cái dự án phá sản, rốt cuộc mới có ngần này, thôi kệ nhiêu đây cũng đủ đong đầy, chứ viết xong 7 ngày mình bảo đảm mình chết lâm sàng trước khi mình chết thiệt, với lại đây là viết thật không hư cấu nên mức độ lãng mạn có giới hạn, ai chê mình chịu)
Thứ hai, ngày 16 tháng 06 năm 2014
sáng nay đầu tuần, đất trời trong veo,nàng dậy thật sớm bước ra khoản sân và hít thở thật căng bầu không khí trong lành, bên tai vẫn còn văng vẳng giọng nói anh từ chiều qua ấm áp bên điện thoại. 7 ngày, trời ạ…sao lâu quá, chỉ cần nghĩ đến hết ngày hôm nay mà không hỏi thăm anh thôi là nàng đã cảm thấy thật không yên trong lòng rồi…
nàng bước vào cơ quan gương mặt thoáng nét ngậm ngùi, dẫu cố gắng để nụ cười chực sẵn trên môi nhưng ánh mắt vẫn không thể nào xóa đi nét ưu tư đang hiện ra rõ rệt. Cảm giác phải cố nén đi cảm xúc là cảm giác khủng khiếp nhất. Nàng đang phải cố giả vờ không nghĩ tới anh, đang cố giả vờ xem anh như đang đi xa để cảm thấy mọi thứ đang diễn ra một cách thật bình thường, nhưng trời ạ…càng muốn quên đi thì lại càng nhớ, nỗi nhớ gấp hơn 1000 lần
thế rồi nàng cố gắng vùi đầu vào công việc cho quên thời gian, đến khi nhìn vào điện thoại thì đã gần 12h, theo thói quen thường ngày cứ tầm đến giờ này anh sẽ nhắn tin cho nàng, bảo nàng đi ăn cơm và nhấc nàng ra khỏi chiếc ghế cơ quan có màn hình máy tính đang online fb. Thế nhưng thời gian thì trôi mà điện thoại thì vẫn im ỉm, nàng ăn mà cảm giác như mọi thứ đang ứ lại ở trong cổ họng mình, gương mặt anh, nụ cười anh cứ quẩn quanh trong tâm trí, khiến nàng không sao thoát ra được.
……………
chiều muộn, sau giờ tan làm về, nàng ghé vội vào một quán bên đường, vốn dĩ chiều nay nàng có một cuộc cf với bạn thế nhưng nàng không có thói quen trò chuyện với ai khi buồn, ngoài viết lách, tự suy nghĩ những thú vui cho bản thân, nàng còn có một cách để thoát ra những chính tâm trạng của mình là đọc sách. Nàng lấy ra từ trong cặp của mình, quyển sách “ hiểu về trái tim”, đây là quyển sách chung của anh và nàng. Nàng vẫn hay đọc nó khi buồn, nàng không muốn đọc để quên anh mà muốn đọc nó để lấy thêm niềm tin và xoa dịu đi những bất ổn trong trái tim mình.Trái tim nàng vốn nhạy cảm , nàng nhiều cảm xúc và thường hay sống thiên về cảm xúc nên chuyện phải gánh chịu những tổn thương là chuyện thường tình. Nàng đã quen và cũng đủ sức để đối mặt với chính mình.
Âý thế là nàng giờ sách ra và tranh thủ vừa nhâm nhi tách trà lấy lại tinh thần vừa lật lật tìm khoản hay để đọc. Trời ạ! Nhiều lúc nàng không biết có phải quyến sách này ra đời là để dành cho nàng hay không chứ từng chữ từng câu trong những dòng kia sao cứ thấy đúng quá , nàng đọc mà cứ ngỡ như ai đó đang nói với mình :
“ Dù khởi điểm của ta là tiếng sét Ái tình, nhưng nếu ta biết nhận diện và buông bớt những đòi hỏi không cần thiết, để quan tâm đến cuộc đời của người mình thương, để ta thấu hiểu những khó khăn hay ước mơ của họ mà giúp đỡ, thì ta sẽ có được tình yêu chân thật”
………………………………………………..
Nàng vừa đọc vừa miên man bao suy nghĩ trong đầu.Rốt cuộc Nàng đã làm được cho anh những gì? Nàng có thật sự đã hiểu cho anh chưa hay chỉ là suy nghĩ cho cảm giác riêng mình? Bất chợt Nàng nhớ lại chuyến đi núi mà anh chở nàng đi để giải quyết công việc cho nàng , Anh -chu đáo và tin vậy, ấm áp và dịu dàng, đi bên anh nàng thấy mình không phải lo nghĩ quá nhiều mà ngược lại cảm giác an yên và tin tưởng hoàn toàn. Nàng luôn nhớ hoài ngày tháng được vui vẻ bên anh, trong mắt nàng anh luôn đáng yêu và dễ thương theo một cách riêng mà chỉ có nàng mới có thể hiểu được.
Nghĩ là làm,thế là nàng quyết thay đổi. Và điều đầu tiên, nàng hiểu rõ cái cần phải điều tiết nhất chính là tính cách của mình. Nàng vốn ngang bướng và không có thói quen năn nỉ hay xuống nước với bất kì người nào. Nhưng trong tình yêu không có thắng thua, cũng không có ai luôn đúng và ai luôn luôn sai, mọi thứ cần được nhìn nhận đúng mực và đòi hỏi sự san sẻ, cảm thông từ hai phía. Hết ngày hôm nay sẽ là còn 6 ngày nữa, 6 ngày để tra vấn con tim và đợi chờ phút giây hạnh phúc khi đón anh trở lại, chỉ cần nghĩ đến phút giây được ở bên cạnh anh thôi thì nàng có đã có đủ sự mạnh mẽ để làm được tất cả.
…………………………….
Mãi suy nghĩ về những dự định trong lòng,nàng không hay trời đã tối tự lúc nào,dưới làn đường, thấp thoáng những đôi nhân tình nắm tay nhau bước đi trong cái gió se se của những ngày áp thấp tháng 6. Nàng đứng dậy, trả tiền và bước lặng lẽ ra về. Không suy nghĩ nhiều, anh đang ở trong tim nàng,rất gần và rất gần nàng. Chỉ cần nàng biết nàng yêu anh nhiều như thế nào là được rồi.
Thành phố lạnh vờ như buổi chớm đông
Trái tim em hay là đốm lửa hồng
xin dìu anh qua những khung trời lạ
phía miền em về …triền cỏ khát mênh mông…
Nàng lẩm nhẩm và tự hát theo tình khúc ngẫu hứng của chính mình, tháng 6 chợt đẹp hơn lên trong nỗi nhớ anh dịu dàng...


CANDY

TRÁI TIM BUỒN NHƯ THỂ CẮT CHIA ĐÔI

và em biết tình yêu không phải là trái ngọt
là hương thơm vĩnh cửu chẳng phai tàn
gai hoa hồng đâm con tim em rỉ máu
giọt thơ đau từng tiếng nhớ thương anh

đâu phải lúc nào bầu trời cũng mãi xanh
dưới khoản nắng có khi là bão tố
vần vũ mây đen mi em ướt nhớ
giông tố cời lên từ phía vắng anh rồi

bao đôi nhân tình trên phố bước yên vui
em lặng lẽ ôm tình yêu lặng lẽ
nào có phải đâu cơn gió vờn qua nhẹ
trái tim buồn như thể... cắt chia đôi

17/06/2014

CANDY

VIẾT NGẮN CHO NGƯỜI

xin một hiên đầy nhớ
và một ngày đầy yêu
dịu dàng tia nắng chiều
bình yên bên anh mãi

trái tim em ấm lại
sau những lần bão giông
vườn hạnh phúc anh trồng
ngọt ngào em đến hái

...........................


Khi em ngồi bên cạnh anh
Bình yên quá một khung trời hạnh phúc
Anh đủ men say để làm em thao thức
Thấy những ngọt ngào gần lắm ở trên tay
.................................................

Anh đừng là cảm xúc trong câu thơ của em
cảm xúc vơi đi thơ cũng bay đi mất
anh hãy là điểm tựa bình yên nhất
để em vững tâm đi hết cuộc đời này

candy

MỘT MÌNH

mình ta với nến và hoa
mình ta với một tách trà và thơ

phố đêm người dạo bến mơ
còn ta gác nhớ đợi chờ cố nhân

gió lùa mỏi phím bâng khuâng
giữa se sắt chỉ riêng mình ta thôi

ném lòng về tận cuối trời
yêu thương bỏ lại mặc người thế gian!


CANDY

MẸ SINH EM CHỈ RIÊNG GIỜ CHO ANH

Kể từ khi gặp được anh
Câu thơ lại ấm thêm xanh cuộc đời
Thương làm sao ánh mắt người
Nhớ làm sao nhớ nụ cười- bình yên

Một chút gì ở trong em
Vừa len lỏi lại dịu êm lạ kì
Thương cả từng bước anh đi
Trách mình vụn chẳng ích gì cho anh

Hương mùa xuân - trái ngọt lành
Hương tình em,đoá hoa dâng ngát lòng

Chắt chiu một đoá thơm nồng
Dụm dành từ thuở lọt lòng ban sơ
Dịu dàng cả một trời mơ
Mẹ sinh em chỉ riêng giờ cho anh
14/06/2014
CANDY

VIẾT TRONG CHIỀU MUỘN



cà phê trong chiều muộn
em hò hẹn mình thôi
co mình nơi góc quán
lặng nghe thơ bồi hồi

nắng chiều nay cũng lạ
neo mình trong bóng mây
vàng phai chiếc lá nhỏ
treo giữa gió nghiêng gầy

bao người qua kẻ lại
nhạc ngân nga tiếng vui
sao mắt em lệ ngấn
gửi nhớ xa cuối trời

câu thơ buồn dang dở
viết xong rồi lại bôi
nhưng làm sao xóa được
bóng trong tim - một người


CANDY

NHÌN NGƯỜI YÊU ĐÁM CƯỚI

( ở bên cạnh một cô gái thích viết lách bạn sẽ không thấy buồn vì khả năng sáng tạo của cô ấy là vô biên)

nhà người yêu đám cưới
pháo bay đèn hoa giăng
nhìn người yêu đám cưới
nhòe cay mắt ta ngần

tay ta cầm thiệp hồng
mà nghe lòng đổ vỡ
tay ta nâng rượu mừng
mà nghe tim máu rỏ

nhớ như in ánh mắt
nhớ như in nụ cười
nhớ như in kỉ niệm
những ngày em và tôi

những ngày em và tôi
bên nhau trời đất mới
những ngày em và tôi
thiên đường chung nhau tới

tay em tôi nắm chặt
ta trong nhau xuyến xao
môi em rưng tiếng nấc
ngọt lời yêu thuở nào

Giờ em thành kẻ lạ
Mĩm cười đi qua tôi
Giờ em thành kẻ lạ
Chung tay nắm bên người

Thôi từ đây cách biệt
Thôi từ đây chia xa
còn gì ngoài kỉ niệm
chút yêu thương vội và

13/06/2014

CANDY

KHÔNG ĐỀ

anh là tất cả anh ơi
là điều vi diệu ông trời ban em

gió buồn lay giọt nắng nghiêng
em buồn bứt nhớ gửi riêng cho người

bẻ từng câu chữ rối bời
vắng anh thơ cũng vỡ đôi cả vần

đường tình ngược phía chênh chông
tim em hóa bão
ngắt lòng thương anh
candy

TA VIẾT CHO TA VÀ TA VIẾT CHO NGƯỜI

tối qua còn nằm rũ rượi ở trên giường nghe hết bản tình ca này đến bản tình ca khác,bên ngoài trời thì vừa mưa xong,gió cứ se se lạnh, cơ thể yếu đuối đến mức tưởng chừng chỉ cần một tác động nhỏ thôi..cũng vỡ! thế mà sáng nay khi vừa mở mắt ra,mọi thứ đã khác,sau cơn dư chấn,trái tim dường như đã kịp định hình lại,tâm trí cũng đỡ rối ren hơn,mọi thứ đêm qua trước mắt ta dường như choàng khoác một màu xám âm u thì ngày hôm nay đã thấy le lói lên những tia sáng kì diệu...thế mới biết, cuộc đời không bao giờ là bước đường cùng,và mọi va vấp,khổ đau đều chính là những thử thách, đôi khi trái tim ta quá lệ thuộc cảm xúc vào một người,hành động của ta quá lệ thuộc vào một thói quen khiến cho ta có cảm giác như nếu mất đi người đó, thứ đó khiến ta sẽ cảm thây như mình rơi vào cảm giác chênh vênh giống như đang đứng ngay trên dốc vực,sự lo lắng, hoang mang làm cho tâm trí ta như u mê và rơi vào vùng tối, càng vùng vẫy càng khó thoát.Thế Nhưng có những cái ta không nắm mà dường như đang nắm được tất cả, còn khi ta cố níu cố nắm siết thì có khi lại chẳng nắm được gì, cuộc sống luôn chuyển động ngay cả khi ta ngừng lại, thế nên đừng lõi hẹn với cuộc sống,phút giây sau đã không còn là phút giây trước nữa rồi....
Sáng nay ta lại mĩm cười, nụ cười trong veo của cô gái 25 tràn đầy niềm tin yêu và năng lượng, mở điện thoại di động đọc những dòng tin nhắn hỏi thăm của người, ta biết ở một chừng mực nào đó người vẫn ở trong ta và quan trọng hơn người vẫn còn khỏe mạnh hiện diện cùng ta ngay trong thành phố bé nhỏ này để sau những phút giây mệt mỏi,bên tách cà phê ta và người lại ngồi kể cho nhau nghe những chuyện buồn vui của cuộc đời . Cuộc sống nếu biết nhìn nhận một cách tích cực thì bao nhiêu đó cũng là nhiều rồi!Còn cần gì hơn?

candy

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

EM MUỐN VẼ MÀU CỦA BIỂN LẤP LÁNH VUI


em sẽ vẽ màu tổ quốc thật bình yên
bằng những yêu thương nơi ngàn con sóng trắng
bằng dãi đất thiêng liêng nơi anh cùng đồng đội hiên ngang đứng
chắc súng trong tay và giữ lấy mây trời

em sẽ vẽ màu tổ quốc bằng những nụ cười
trên đôi môi thiện nguyện
trên đôi chân của tuổi trẻ biết vùng lên dâng hiến,
biết sống và khát khao

tổ quốc sẽ đẹp hơn biết nhường nào
khi chúng ta nhìn từ phía lặng yên của biển
nơi an nhiên trên đỉnh đầu sóng biếc
có những cánh Hải âu vờn, hôn, yêu và quấn lấy nhau từ những mũi,khoang thuyền

em sẽ vẽ màu tổ quốc bởi tất cả những dịu êm
mà em học từ miếng trầu mỗi ngày bà vẫn hay têm y chang trong cổ tích
từ những câu ca dao hằng đêm mẹ ru em ngon giấc
ạ ời....

tổ quốc chúng mình đẹp lắm anh ơi
trái tim em rung những nhịp tổ quốc ngân vang ngay từ khi em biết khóc
ngay từ khi em tập đánh vần và bi bô đọc
những chữ cái đầu tiên trong bài học làm người

đâu cần phải đi đâu xa xôi
mới thấy nhớ thấy thương mới thấy yêu tổ quốc mình da diết
bởi tổ quốc đã hóa thân thành hình hài bất diệt
sống trong tim và chết trong khí tiết của mỗi con người

nào nắm chặt tay nhau và đi thôi
em muốn vẽ màu của biển lấp lánh vui
sáng và trong y như màu trời tổ quốc!

09/05/2014

CANDY

BIỂN - TÌNH YÊU - TỔ QUỐC - TRÁI TIM TÔI !


những ngày này biển động giữa trùng khơi
em ngồi nhìn một áng mây thôi mà cũng thấy lòng nổi bão
làm sao có thể an yên khi trong từng tấc đảo
trong từng tấc biển quê nhà đang dậy sóng những phong ba

những ngày này hốc mắt em bỗng nhòa
khi mỗi lần giở trang báo ra và nghĩ về các cha, các chú, các anh đang ngày ngày đêm đêm giữ bình yên cho tổ quốc
giữ bình yên cho những đàn hải âu nhẹ nhàng tung sóng
lượn vờn yên mây

những ngày này em siết chặt tay gầy
ước mình có thể làm gì có ích hơn là ngồi im là đợi chờ và nghe ngóng
biển Đông nghẹn từng cơn nấc
trong em và trong tim hàng triệu triệu con người

biển đảo ngoài kia không chỉ là vùng trời
mà còn là máu là xương của biết bao con người ngã xuống
họ là ngọn đuốc
sống để hiên ngang và chết để soi đường

tổ quốc sẽ chẳng thể đẹp hơn
nếu mỗi một con người trong chúng ta không biết cùng nhau yêu, cùng nhau thương và cùng nhau gìn giữ
mỗi một ý nghĩ có ích (dù nhỏ thôi) cũng sẽ làm nên lịch sử
làm nên chiến tích vang dồn.

xin gửi về phía biển nụ hôn
chắt chiu từ những trái tim thương biển
những trái tim biết lúc nào mình cần phải dâng hiến
mình cần phải sống thật hiên ngang cho đáng sống một cuộc đời

xin quỳ xuống, ôm, hôn và hát về Người
Biển - tình yêu
Tổ quốc - trái tim tôi!

08/05/2014

CANDY

ANH ƠI CÓ NHẬN CÁI ÊM ÊM NÀY?

em ngồi vo ánh mắt nâu
nhét anh vào giữa hốc sầu đen đen

se làm sao khít lổ đêm
vắng anh thơ nhạt phía lênh đênh buồn

muốn đè ra để mà hôn
mà thương mà nhớ mà ôm mà ghì

đây này mắt, đây này mi
đây này tất cả những gì riêng em

thơm anh một nụ thật mềm
anh ơi có nhận cái êm êm này?


CANDY

MƯA BÃO TRONG LÒNG

cà phê trong chiều muộn
em hò hẹn mình thôi
co mình nơi góc quán
lặng nghe thơ bồi hồi

nắng chiều nay cũng lạ
neo mình trong bóng mây
vàng phai chiếc lá nhỏ
treo giữa gió nghiêng gầy

không anh thơ bỗng nhạt
ngày hóa buồn anh ơi
mây sầu giăng khóe mắt
mi em ướt mất rồi

muốn nói rằng không nhớ
muốn nói rằng không thương
em bước qua muôn lối
lại thấy anh cuối đường

lo và mong nhiều lắm
thương và yêu thật rồi
bao người trong nhân thế
nhưng em cần anh thôi
02/05/2014

Candy

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

BÌNH MINH EM

Long cong sương hé dậy thì
Vén rèm nắng chớm những li ti ngày

Hôn anh một đoá thật say
Thơm thơm một nụ đủ đầy chén yêu

Sóng say vực khát thuỷ triều
Riêng em say những cái liêu xiêu tình

Vai choàng mộng giấc thiên tinh
Môi anh lạc giữa phía bình minh em


CANDY

MƯA BÃO TRONG LÒNG



Đã hẹn mà anh chẳng đến
Buổi chiều buồn như bão giông
Mắt em hóa màu mây xám
Mưa rơi nhạt nét mi trầm

Phố vắng đường khuya đơn lẻ
Guốc khua nỗi nhớ lặng câm
Bao đôi tình nhân sánh bước
Riêng em hò hẹn bóng mình

Thành phố đêm nay buồn thật
Cả vầng trăng cũng cô đơn
Anh quên hay anh lỗi hẹn
Để mi em rớt dỗi hờn

Ừ thôi thì anh cứ hẹn
Đừng đến để em ngóng trông
Mắt em hóa màu nỗi nhớ
Đợi anh mưa bão trong lòng

CANDY

MỘT CHÚT GÌ

Người bước vào ta như thể hiển nhiên rồi
Ta bỗng thấy cuộc đời vui trở lại
Cỏ tương tư mọc trên đồi ta hái
Dúi vào tay người một đoá trắng miên man

Có một chút gì cứ nhè nhẹ lỏi len
Một chút gì dường như là mong nhớ
Kể từ khi gặp người ta đã không còn là ta nữa
Trái tim ta người vô cớ lấy mất rồi

Đượm ngát hương thầm nương nhờ gió xa xôi
Lòng ta đó cánh hoa màu đỏ thắm
Nở trên đất người toả men tình sâu thẳm
Nảy mầm yêu hạnh phúc hoá tròn đầy
18/04/2014


CANDY

KHÔNG ĐỀ

Em ngồi ngắt sợi tóc xanh
Se vào từng cái mong manh gửi người

Mùa đang ném áo bên trời
Riêng em ném vết đồi mồi tương tư

Ngắt lòng anh những vi vu
Mình em gieo gió phía hình như yêu

Nhớ anh vấp cả nắng chiều
Câu thơ tím những liêu xiêu chúng mình

18.04.2014


candy

RIÊNG EM NGỒI DỆT THU XANH CHÚNG MÌNH


(đừng ai xét đây là thơ hay k phải thơ,chỉ vì mình vui nên mình viết, thế thôi)

đã rất lâu rồi em mới thấy mình cười
mới thấy mình được ai đó quan tâm và nhớ
mới thấy mình được giống y như là một nàng công chúa
suốt ngày được lo lắng và thương

rất lâu rồi trái tim em mới trỗi lại nhịp khác thường
thấy cuộc đời bỗng đẹp hay và lạ
anh như chiếc lá
rớt vào mùa thu em

rất lâu rồi em dường như sắp quên
cái đợi chờ hẹn hò mà một giây dài gần như thế kỉ
những cái giận vu vơ đến dường như vô lý
của hai người yêu nhau

em đã yêu anh giờ biết phải làm sao
đã nhớ thương và nghĩ về anh rất rất lâu rồi đó
anh đừng im lặng nữa
nghen anh

cúc vàng dệt những mỏng manh
riêng em ngồi dệt thu xanh chúng mình

17/04/2014

candy

THƠ CHO NGƯỜI HÀ NỘI


Em yêu Hà Nội
Qua giọng nói anh
Phảng vào trong gió
Hương sen mát lành

Yêu mắt anh nhìn
Tháp Rùa vời vợi
Soi bừng nắng mới
Bóng hồ Gươm xinh

Nụ cười lung linh
Thơm từng cánh Sữa
Em đi đâu nữa
Về Hà Nội thôi!


CANDY

KHÔNG ĐỀ

nắng mòn cuối bãi phân ly
biển dồn bước sóng ôm ghì lấy nhau

em ngồi khóc bởi vì đâu
vắng anh thơ cũng nhạt màu anh ơi

gió đem thương nhớ về trời
mình em ướt phía ngậm ngùi mưa loang


CANDY

ANH CHƯA HỀ YÊU TA

ta chờ anh mòn mỏi cả tháng năm
mỏi cả nhánh xuân đang đương thì con gái
chỉ một câu nói thôi anh để ta đợi mãi
hoa vu quy rụng cánh hết mất rồi

ta nắn nót lòng mình gõ chữ để tìm vui
một câu thơ viết cho ngày tháng cũ
bão giông đã qua chưa sao mắt ta vần vũ
mi ta buồn rưng mưa

tay ta đan vào mười ngón vẫn thưa
vì thiếu một ngón của anh thôi chúng cũng thành thừa thãi
ta nắm chặt tay ta và đơn côi ngoái lại
Đời mình

Có một cánh hoa lặng thầm toả ngát phía điêu linh
Nở một đoá cuối cùng rồi tiễn đưa mùa thu chết
Lật ngửa lòng trối trăn nhìn vào mắt anh ta biết
Anh chưa hề yêu ta


CANDY

HÌNH NHƯ EM ĐÃ YÊU RỒI PHẢI KHÔNG

HÌNH NHƯ EM ĐÃ YÊU RỒI PHẢI KHÔNG?
(Cho giấc mơ và cho anh)

Không dưng đêm nay em lại mơ về anh
một giấc mơ thật lạ lùng và không hề giống những giấc mơ em đã mơ trước đó
em thấy mình đứng trên một bờ đê ngập gió
một bờ đê ngập cỏ
một bờ đê ngập nhớ, yêu và thương từ phía mắt anh nhìn.

em đã mơ về một ngôi nhà với những giàn hoa giấy rất xinh
giàn hoa đẹp như vòng ôm của anh vào cái ngày hai chúng mình gặp gỡ
anh cười và bảo với em rằng anh mắc nợ
" miền tây"

tay em bé nhỏ và gầy đan trong tay anh đây
mười ngón thon thon siết chặt vào nhau cứ như chúng sinh ra là thuộc về nhau vốn dĩ
đêm nay em mơ và nhốt anh vào trong từng nếp nghĩ
của riêng em thôi

anh ơi
tim em ngắt nhớ làm đôi
hình như em đã yêu rồi phải không?

07/04/2013


candy

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

MÌNH YÊU ANH


hình như mình đã yêu anh ấy mất rồi
nên khi vắng anh (dẫu ít thôi) mình cũng nhớ
người ta nói thương nhau mà phải xa là hồn mất đi một nửa
nhưng trời ơi trái tim mình dường như sắp vỡ... mất rồi

có một mùa thu đang ngồi
cố níu những chiếc lá đang rơi về phía một mùa thu khác
còn mình thì đang ngồi ngẩn ngơ và hát
những câu hát về anh mà mĩnh nghĩ rất tình

mình siết chặt tay gầy và nhìn vào ngón áp út rất xinh
ngón tay thèm một lần được ai đó nâng niu và lồng tay trao nhẫn
trước khi mình gặp anh mình đã không tin vào trời, phật, thánh thần
không tin vào số phận
nhưng bây giờ mình đã tin khi một ai đó sinh ra là đã mặc định sẵn dành riêng cho một ai đó mất rồi

phía trước mắt mình mùa thu vẫn đang trôi
nhưng những chiếc lá  không phải đang rơi mà trở về với đất
cũng giống như trái tim mình lúc này  đang trở về với một điều hiển nhiên nhất
mình yêu anh!
02/04/2014
CANDY

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

CHO ANH

thật diệu kì đêm nay
những vì sao phía ngoài xa kia đều thức
chắc chúng cũng giống như em cứ giật mình trở giấc
lo và mong anh

em ngồi se se tay mình và đan từng sợi chỉ xanh
Hình như sợi chỉ cũng buồn vì vắng bàn tay anh anh ạ
Em bổng thấy mình tựa cây mùa trút lá
Chênh chao

xuân đã tràn xuân, hạ biếc trên đầu
mùa lại nối mùa, thời gian không tuổi
trời ạ! em yêu anh ..anh làm sao hiểu nổi
trái tim gụi gần một nỗi nhớ... xa


CANDY

Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

TRÔI


anh lại hiện về trong nỗi nhớ của em
hình như em đã thương và yêu anh rất nhiều rồi anh ạ
cuộc đời là một vòng tròn lạ
một vòng tròn nghiệt ngã
một vòng tròn mà cả em và anh đều phải ngã giá
với chình mình

yêu một người đau và khổ nhất là phải lặng thinh
nhớ đến xé gan mà cứ dửng dưng như là mình không nhớ
mong đến xé lòng mà cứ giả vờ như là hai đứa mình chẳng nợ
gì nhau

em ngồi vo trái tim của mình vào một ánh mắt nâu
ánh mắt không di di khỏi trái tim em mà cứ cố tình đặt trái tim em vào trong lỗ sâu hun hút đó
anh ơi !em ngộp thở
mất rồi

chiều nay em thấy mình đang trôi
dường như có một dòng sông đang rơi từ phía nơi hốc mắt!


CANDY

LẺ





em biết rồi sẽ có
một ngày như hôm nay
không anh bên đời nữa
mình em với đêm dài

trời chiều sao buồn lạ
nắng trãi đầy lối thưa
phố bao người sánh bước
riêng mình em thãi thừa

ừ thôi thì không nhớ
ừ thôi thì chưa quen
đường vui mình không bước
lối sầu sao cứ chen

tim lẻ đi một nhịp
eo lẻ một vòng ôm
chiếc bóng mình cô lẻ
lăn mãi trên đường buồn


CANDY

TỰ KHÚC MÙA XUÂN



Nắng bừng lên nốt nhạc
Mùa xuân hát bên trời
Em Tây Đô rực rỡ
Dáng kiều dạo phố chơi
 Tôi thấy bừng trong mắt
Vàng mai tỏa nét cười
Tháng chạp hồng sen gót
Em hay mùa đang rơi 
Chiều Ninh Kiều thật đẹp
Bao thuyền cặp bến mơ
Riêng thuyền tôi bẽn lẽn
Cập bến em đợi chờ 
Men lòng thơm gạo trắng
Ngát hương tình phù sa
Em - xuân và nỗi nhớ
Đến hồn nhiên thật thà! 

CANDY

BUỔI SÁNG ĐẦU NĂM

Góc quán co ro mình ta với bạn
Buổi sáng đầu năm yên ả lạ thường
Đông vẫn chưa qua xuân đà vội tới
Lòng cũng xa gần bao nỗi tơ vương

Cà phê cùng nhau nhỏ to đôi chuyện
Ngày ấm hơn lên sau đoá môi cười
Hạnh phúc gụi gần giản đơn là thế
Sao ta mãi tìm đâu chốn tha phươngư

candy