Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

TA VIẾT CHO TA VÀ TA VIẾT CHO NGƯỜI

tối qua còn nằm rũ rượi ở trên giường nghe hết bản tình ca này đến bản tình ca khác,bên ngoài trời thì vừa mưa xong,gió cứ se se lạnh, cơ thể yếu đuối đến mức tưởng chừng chỉ cần một tác động nhỏ thôi..cũng vỡ! thế mà sáng nay khi vừa mở mắt ra,mọi thứ đã khác,sau cơn dư chấn,trái tim dường như đã kịp định hình lại,tâm trí cũng đỡ rối ren hơn,mọi thứ đêm qua trước mắt ta dường như choàng khoác một màu xám âm u thì ngày hôm nay đã thấy le lói lên những tia sáng kì diệu...thế mới biết, cuộc đời không bao giờ là bước đường cùng,và mọi va vấp,khổ đau đều chính là những thử thách, đôi khi trái tim ta quá lệ thuộc cảm xúc vào một người,hành động của ta quá lệ thuộc vào một thói quen khiến cho ta có cảm giác như nếu mất đi người đó, thứ đó khiến ta sẽ cảm thây như mình rơi vào cảm giác chênh vênh giống như đang đứng ngay trên dốc vực,sự lo lắng, hoang mang làm cho tâm trí ta như u mê và rơi vào vùng tối, càng vùng vẫy càng khó thoát.Thế Nhưng có những cái ta không nắm mà dường như đang nắm được tất cả, còn khi ta cố níu cố nắm siết thì có khi lại chẳng nắm được gì, cuộc sống luôn chuyển động ngay cả khi ta ngừng lại, thế nên đừng lõi hẹn với cuộc sống,phút giây sau đã không còn là phút giây trước nữa rồi....
Sáng nay ta lại mĩm cười, nụ cười trong veo của cô gái 25 tràn đầy niềm tin yêu và năng lượng, mở điện thoại di động đọc những dòng tin nhắn hỏi thăm của người, ta biết ở một chừng mực nào đó người vẫn ở trong ta và quan trọng hơn người vẫn còn khỏe mạnh hiện diện cùng ta ngay trong thành phố bé nhỏ này để sau những phút giây mệt mỏi,bên tách cà phê ta và người lại ngồi kể cho nhau nghe những chuyện buồn vui của cuộc đời . Cuộc sống nếu biết nhìn nhận một cách tích cực thì bao nhiêu đó cũng là nhiều rồi!Còn cần gì hơn?

candy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét