Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

ROMANCE THÁNG 6 CHO ANH

(Đáng lẽ là dự định viết " nhật kí 7 ngày" dành cho bạn ấy một tuyển tập riêng luôn, nhưng cái sự " xé nháp" của bạn ấy và của mình ngày hôm kia đã làm cho cái dự án phá sản, rốt cuộc mới có ngần này, thôi kệ nhiêu đây cũng đủ đong đầy, chứ viết xong 7 ngày mình bảo đảm mình chết lâm sàng trước khi mình chết thiệt, với lại đây là viết thật không hư cấu nên mức độ lãng mạn có giới hạn, ai chê mình chịu)
Thứ hai, ngày 16 tháng 06 năm 2014
sáng nay đầu tuần, đất trời trong veo,nàng dậy thật sớm bước ra khoản sân và hít thở thật căng bầu không khí trong lành, bên tai vẫn còn văng vẳng giọng nói anh từ chiều qua ấm áp bên điện thoại. 7 ngày, trời ạ…sao lâu quá, chỉ cần nghĩ đến hết ngày hôm nay mà không hỏi thăm anh thôi là nàng đã cảm thấy thật không yên trong lòng rồi…
nàng bước vào cơ quan gương mặt thoáng nét ngậm ngùi, dẫu cố gắng để nụ cười chực sẵn trên môi nhưng ánh mắt vẫn không thể nào xóa đi nét ưu tư đang hiện ra rõ rệt. Cảm giác phải cố nén đi cảm xúc là cảm giác khủng khiếp nhất. Nàng đang phải cố giả vờ không nghĩ tới anh, đang cố giả vờ xem anh như đang đi xa để cảm thấy mọi thứ đang diễn ra một cách thật bình thường, nhưng trời ạ…càng muốn quên đi thì lại càng nhớ, nỗi nhớ gấp hơn 1000 lần
thế rồi nàng cố gắng vùi đầu vào công việc cho quên thời gian, đến khi nhìn vào điện thoại thì đã gần 12h, theo thói quen thường ngày cứ tầm đến giờ này anh sẽ nhắn tin cho nàng, bảo nàng đi ăn cơm và nhấc nàng ra khỏi chiếc ghế cơ quan có màn hình máy tính đang online fb. Thế nhưng thời gian thì trôi mà điện thoại thì vẫn im ỉm, nàng ăn mà cảm giác như mọi thứ đang ứ lại ở trong cổ họng mình, gương mặt anh, nụ cười anh cứ quẩn quanh trong tâm trí, khiến nàng không sao thoát ra được.
……………
chiều muộn, sau giờ tan làm về, nàng ghé vội vào một quán bên đường, vốn dĩ chiều nay nàng có một cuộc cf với bạn thế nhưng nàng không có thói quen trò chuyện với ai khi buồn, ngoài viết lách, tự suy nghĩ những thú vui cho bản thân, nàng còn có một cách để thoát ra những chính tâm trạng của mình là đọc sách. Nàng lấy ra từ trong cặp của mình, quyển sách “ hiểu về trái tim”, đây là quyển sách chung của anh và nàng. Nàng vẫn hay đọc nó khi buồn, nàng không muốn đọc để quên anh mà muốn đọc nó để lấy thêm niềm tin và xoa dịu đi những bất ổn trong trái tim mình.Trái tim nàng vốn nhạy cảm , nàng nhiều cảm xúc và thường hay sống thiên về cảm xúc nên chuyện phải gánh chịu những tổn thương là chuyện thường tình. Nàng đã quen và cũng đủ sức để đối mặt với chính mình.
Âý thế là nàng giờ sách ra và tranh thủ vừa nhâm nhi tách trà lấy lại tinh thần vừa lật lật tìm khoản hay để đọc. Trời ạ! Nhiều lúc nàng không biết có phải quyến sách này ra đời là để dành cho nàng hay không chứ từng chữ từng câu trong những dòng kia sao cứ thấy đúng quá , nàng đọc mà cứ ngỡ như ai đó đang nói với mình :
“ Dù khởi điểm của ta là tiếng sét Ái tình, nhưng nếu ta biết nhận diện và buông bớt những đòi hỏi không cần thiết, để quan tâm đến cuộc đời của người mình thương, để ta thấu hiểu những khó khăn hay ước mơ của họ mà giúp đỡ, thì ta sẽ có được tình yêu chân thật”
………………………………………………..
Nàng vừa đọc vừa miên man bao suy nghĩ trong đầu.Rốt cuộc Nàng đã làm được cho anh những gì? Nàng có thật sự đã hiểu cho anh chưa hay chỉ là suy nghĩ cho cảm giác riêng mình? Bất chợt Nàng nhớ lại chuyến đi núi mà anh chở nàng đi để giải quyết công việc cho nàng , Anh -chu đáo và tin vậy, ấm áp và dịu dàng, đi bên anh nàng thấy mình không phải lo nghĩ quá nhiều mà ngược lại cảm giác an yên và tin tưởng hoàn toàn. Nàng luôn nhớ hoài ngày tháng được vui vẻ bên anh, trong mắt nàng anh luôn đáng yêu và dễ thương theo một cách riêng mà chỉ có nàng mới có thể hiểu được.
Nghĩ là làm,thế là nàng quyết thay đổi. Và điều đầu tiên, nàng hiểu rõ cái cần phải điều tiết nhất chính là tính cách của mình. Nàng vốn ngang bướng và không có thói quen năn nỉ hay xuống nước với bất kì người nào. Nhưng trong tình yêu không có thắng thua, cũng không có ai luôn đúng và ai luôn luôn sai, mọi thứ cần được nhìn nhận đúng mực và đòi hỏi sự san sẻ, cảm thông từ hai phía. Hết ngày hôm nay sẽ là còn 6 ngày nữa, 6 ngày để tra vấn con tim và đợi chờ phút giây hạnh phúc khi đón anh trở lại, chỉ cần nghĩ đến phút giây được ở bên cạnh anh thôi thì nàng có đã có đủ sự mạnh mẽ để làm được tất cả.
…………………………….
Mãi suy nghĩ về những dự định trong lòng,nàng không hay trời đã tối tự lúc nào,dưới làn đường, thấp thoáng những đôi nhân tình nắm tay nhau bước đi trong cái gió se se của những ngày áp thấp tháng 6. Nàng đứng dậy, trả tiền và bước lặng lẽ ra về. Không suy nghĩ nhiều, anh đang ở trong tim nàng,rất gần và rất gần nàng. Chỉ cần nàng biết nàng yêu anh nhiều như thế nào là được rồi.
Thành phố lạnh vờ như buổi chớm đông
Trái tim em hay là đốm lửa hồng
xin dìu anh qua những khung trời lạ
phía miền em về …triền cỏ khát mênh mông…
Nàng lẩm nhẩm và tự hát theo tình khúc ngẫu hứng của chính mình, tháng 6 chợt đẹp hơn lên trong nỗi nhớ anh dịu dàng...


CANDY

2 nhận xét: