Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014
RIÊNG EM NGỒI DỆT THU XANH CHÚNG MÌNH
(đừng ai xét đây là thơ hay k phải thơ,chỉ vì mình vui nên mình viết, thế thôi)
đã rất lâu rồi em mới thấy mình cười
mới thấy mình được ai đó quan tâm và nhớ
mới thấy mình được giống y như là một nàng công chúa
suốt ngày được lo lắng và thương
rất lâu rồi trái tim em mới trỗi lại nhịp khác thường
thấy cuộc đời bỗng đẹp hay và lạ
anh như chiếc lá
rớt vào mùa thu em
rất lâu rồi em dường như sắp quên
cái đợi chờ hẹn hò mà một giây dài gần như thế kỉ
những cái giận vu vơ đến dường như vô lý
của hai người yêu nhau
em đã yêu anh giờ biết phải làm sao
đã nhớ thương và nghĩ về anh rất rất lâu rồi đó
anh đừng im lặng nữa
nghen anh
cúc vàng dệt những mỏng manh
riêng em ngồi dệt thu xanh chúng mình
17/04/2014
candy
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét