Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

NGÃ GỤC VÀO THƠ


Em lục tìm trong kí ức mong manh
Chợt nhận ra anh-vần thơ xanh không tuổi
Trái tim chòng chành rồi chợt oằn lên đau nhói
Bởi vì đâu…?
ừ! thì trái tim đau
Nên ngơ ngác trước muôn ngàn lối rẽ
Em tự biết mình chậm chân  đến trễ
Chớ trách sao tình…

Đêm hoai hoải lặng thinh!
Em quay quắt tặng riêng mình nỗi nhớ
Trái tim đa mang điều chi…
Rồi nức nở
Kí ức vỡ òa
Em vô cớ…. gục vào thơ!
CANDY

2 nhận xét: