Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

VÔ CỚ



Và có lẽ anh không thuộc về em
Nên chẳng thấy buồn khi em giận dỗi
Tự em biết trái tim mình nông nổi
Nên đâu dám trách gì anh…

Bầu trời tháng tư sao cứ mãi miết xanh
Rồi thoáng chốc lại mưa ùa trên phố
Cũng giống như em nói quên rồi lại nhớ
Tự khóa anh vào cánh cửa... trái tim!

Ngày bồng bềnh và đêm xuống lung linh   !
Em hoang hoải đếm bước chân trên phố
Ngơ ngác kiếm tìm rồi giẫm lên nỗi nhớ
mở khóa cửa lòng...em vô cớ nhốt vào tim...
 candy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét