Hây hẩy gió,
em một mình ra phố
trời chiều thu
se sắt bóng sương mờ
nắng lặng đứng
mây buồn
chênh chao nhớ
một nụ chờ chớm nở giữa bơ vơ
em lặng lẽ
nhặt buổi chiều rớt vội
bước chông chênh giữa phố lạ đông người
tiếng guốc nhẹ
khua nỗi buồn thăm thẳm
vọng vào mùa một hình bóng xa xôi
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét