Em nhặt nhạnh niềm vui
ghép lành mùa dang dở
phả nỗi buồn thênh thang vào gió
mênh mang
mênh mang
trôi
………..
Anh đi
lưu dấu lại trên môi
những nồng nàn là thật
mấp máy tim em cháy lên nỗi khát khao ngờ vực
mang tên hạnh phúc
bình yên lẩn khuất cuối trời
Em tự vẽ mình nguệch ngoạc trong những mặt cười
màu đa đoan tô chồng chéo
ừ! thì thời gian sẽ xóa mờ đi những vết sẹo
nhưng nỗi đau thì cứ khản đặc trong tim và trở chứng lúc di mùa
Em biết mình đến sau thì phải chấp nhận thiệt thua
Nên lặng lẽ ươm những vần thơ cho anh,
cho em và cho một người đàn bà nào đấy
kiếp hồng nhan đa mang là vậy
bàn tay nào sẽ nắm lấy tay em???
anh đã xa
anh đã xa
chỉ có thu còn sót lại bên thềm....
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét