Em thẩn thờ đi về lối không anh
Nghe gió thổi rát tim nhừ... đau nhói!
Dẫu em biết gió nào đâu có tội
Vẫn cứ hờn vẫn ghét gió quắt quay…
Ước gì mình uống được một chén say
Rồi ngủ suốt triệu năm hoài không tỉnh
Phải chấp nhận thôi anh…cuộc đời đã định
Chúng mình đi hai lối rẽ ngược dòng...
Hạ oi nồng mà cứ ngỡ đêm đông
Em lạnh lắm…tuyết phủ tràn muôn lối
Phía cuối đường anh chẳng còn ngóng đợi
Chỉ mình em- và gió buốt tê lòng…
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét