Sao em thấy thời gian dài đến thế
Chiếc đồng hồ cứ vô tư ngạo nghễ
Ki cóp với em từng phút từng giờ…
Xa nhau một ngày em bỗng bơ vơ
Khoảng trống không anh chẳng thể nào lắp kín
Vần thơ buồn rồi đột nhiên câm nín
Nhạt nhòa câu chữ…gãy đôi.
Vần thơ buồn rồi đột nhiên câm nín
Nhạt nhòa câu chữ…gãy đôi.
Xa nhau một ngày tim em biết đơn côi
Cả hơi thở cũng dường như ngắn lại
Tê tái trong em một nỗi niềm khắc khoải
Sao anh không về để em mãi ngóng trông?
Chiều hoàng hôn mây tím vắt qua sông
Nắng áp má ru bồng bềnh nỗi nhớ
Trong thoáng chốc em muốn làm cơn gió
Bay ùa về và nhấc bổng anh đi...
candy
(Candy viết bài thơ này dựa trên cảm xúc và một số ý khi đọc một bài thơ của chị sim sim ,candy muốn gửi bài thơ này đến Anh –một người ở rất xa nhưng lại luôn luôn giúp đỡ candy và cho candy những lời khuyên thật chân thành,đúng đắn,đồng thời cũng xin tặng lại bài thơ này cho chị Sim Sim,nhà thơ nữ tài năng đã gieo những nhịp thơ khiến candy đọc nghẹn ngào với bao cảm xúc)