VẦN THƠ ANH
Đọc thơ anh
Em muốn vùi vào ngủ tròn một giấc
Để những lo toan đời thật
Nhẹ vơi dần....
Những lúc buồn
Rồi ngất đi tỉnh lại bao lần
Đọc thơ anh
Lại tựa đầu vào khóc....
Rồi quên đi những ưu tư trằn trọc
Cùng bao muộn phiền được mất hoài nghi
Và khi
Anh ấy bỏ đi
Em
Lạc lõng...bơ vơ, chông chênh, cô độc
Vần thơ anh
Tiếp cho em nghị lực
Thổi căng đầy khát vọng tuổi đôi mươi
Người không tuổi ơi...!!!Cảm ơn anh
Đã hơn một lần cho em tìm lại " nụ cười"!
Candy
Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.