Hạ bỗng hoe vàng ngập cả lối đi quen
Khi anh bỏ em trong chiều lặng gió
Ly cà phê - bỏ dở
Vần thơ em ngủ quên!!!
Nắng cứ mãi miết hồn nhiên
Để mặc mây cao vờn hôn cỏ rối
Mắt em nhòe cay đỏ hoe đến tội
Ngày ...
Có chắc vẹn nguyên ?
Có chắc vẹn nguyên ?
Lả lơi sõng soài cùng vạt tóc đêm
Mười ngón tay thon em tự bấu vào tim vỡ
Thèm một chút men say
…… chút đê mê mặn nồng đôi lứa
Sóng sánh cùng nhau!
Trăng lồng vào trong đáy nước vàng au
Em ghen nên quẫy nhào rách toan màn nước
Sợ
Nhỡ một mai khi mình không còn nữa
Trái tim thôi dỗi hờn ta có chắc đã…
…. từng yêu???
CANDY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét