Em ngúng nguẫy rướn mình vào cánh đồng hoa cải
Chợt !
Trượt bàn chân sãi
Rướn cả vào anh!
Chợt !
Trượt bàn chân sãi
Rướn cả vào anh!
Tim non chợt chòng chành
Nhẹ nhàng khẽ đập
Mắt lồng vào mắt!
khép chặt yêu thương!
Em chẳng còn biết dỗi hờn
Khi nồng môi hôn anh tan vào ngọt lịm
Hoa cải vàng
Khoe yếm
Đê mê đánh rối tóc mây
Anh quờ ta
Hái vờ nụ trắng
Vắt lên nắng
Tô vàng ngày
Để ta tan vào trong khoảnh khắc
Mê say!
candy
HƯƠNG CẢI
Cải dát vàng phủ kín một triền quê
Có một khúc du ca vương vào từng bông Cải
Quờ tay mình hái
Bông Cải mảnh gầy vàng rực ở trên tay.
Đặt khát khao cho vòng tay
mê say
ghì siết.
Mải miết
Quên cả thời gian..
Một sắc nắng vàng ôm trọn cả không gian
nồng nàn hương Cải
Bản nhạc không lời trao nhau ngân mãi
Lặn vào đáy mắt nhau
Hơi thở dập dồn như phấp phỏm trút lo âu
Nung nóng khát khao rân ran từng tia huyết quản
Cùng nhau uống cạn
Bản du ca ướp hương Cải,hương đời
Uống cạn ngọn lửa lòng bỏng rát trên môi
Để rồi
cháy khát
Một đời
Không quên.
NGUYỄN NGỌC THƠ BLOG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét