Có lẽ nào anh trả hết cho em???
Những vần thơ xanh hôm nào anh viết
Có lẽ nào anh vội vàng quên hết
Kỉ niệm chúng mình vẫn còn đó nguyên trinh…
Có lẽ nào anh nỡ lặng thinh???
Bỏ mặc em giữa những ngày nắng rối
Để tim non mềm kêu van đến tội
Quay quắt nhớ anh !
Có lẽ nào tim em lại hóa xanh???
Khi bàn tay anh nỡ vô tình cào xé
Mười ngón thon thon anh bấu vào rất nhẹ
Vậy mà đau tê tái tím môi hồng
Có lẽ nào em cứ mãi ngóng trông
Rồi da diết một chút tình vụng dại
Tình là gì giữa đời đầy oan trái
Xin mặc niệm lòng...gửi lại hết cho anh
Candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét