đêm hà hơi thở lạnh
gió rít thuốc lào
sương phả khói trắng
chiếc áo mỏng dệt không đủ ấm
chân em đan rời rạc lối về
Anh đi bỏ lại nửa câu thềmột nửa tim em mùa thu còn một nữa
mây bay ngang trời
mình không duyên nợ
tên anh ướt nhòa
đẫm nỗi nhớ
tràn mi
tràn mi
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét