Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

NỖI NHỚ DẠI KHỜ

em vẫn thế
lại là em thưở trước
một bé con ngốc nghếch đến lạ kì
chiều không anh mình em cà phe đắng
đắng dã lòng
đắng sờn rũ bờ mi

tình là chi và yêu là chi
em không biết và mãi hoài không biết
yêu thương ơi! em nhớ anh da diết
quên một người thật khó đến thế sao?


hai đứa mình giờ đã lạc mất nhau
em ngớ ngẩn hay là anh ngớ ngẩn
mình k nhau
âu cũng là số phận
nỗi nhớ dại khờ!
em xin nhận....
mình em!
candy


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét