“Có lẽ tình yêu một thời tiếc nuối
đã ươm vào đâu đó giữa hoang sơ”
Hà Linh
Em đọc thơ anh
ngoài trời mây trãi tơ lụa mỏng
heo may chùng chằng hoài vọng
níu mùa thu đi qua
Anh vẽ vô vàn những số không trong thớ cây già
rồi tự mình đếm tuổi
chênh vênh giữa đôi miền phố-núi
tình yêu nghiêng khóe hai đầu
Ký ức trong rừng thăm thẳm hoen sâu
Đá viết lời ngụ ngôn
Rêu hóa ngàn di chỉ
rừng không có em
chỉ có lũ Vooc Cát Bà không biết gì về văn minh đô thị
chữ của anh xanh theo từng chiếc lá
nghiêng nhớ về em cả một cánh rừng
Biết làm gì để khỏa những ngóng trông
anh nhặt thu
đặt lên ngực vành môi của lửa
gửi hết cho em nơi phương trời xa đó
trái tim anh-
cùng “ hoài vọng góc rừng
CANDY
(bài thơ này candy viết dựa trên những ý thơ mà candy đã được đọc trong một số bài thơ “ Ngụ Ngôn Đá, Di Chỉ Của Rêu,Lặng LẼ Lên Rừng, Thôi Miên Hoang Sơ, Em Làm Động Rừng,Gọi Thu Trong Rừng và Hoài Vọng Góc Rừng được trích ra từ tập thơ “Nơi Hạt Mưa Không Đau” của nhà thơ Hà Linh, xin mến tặng nhà thơ cùng những người yêu rừng bài thơ này)
http://blog.yahoo.com/tho-halinh
http://blog.yahoo.com/tho-halinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét