Em rất sợ rồi một ngày nào đó
Ánh mắt anh rong ruổi phía trời xa
Trái tim em- chút ủy mỵ đàn bà
Chơi vơi quá biết làm sao giữ nổi
Người đời vẫn ví von phụ nữ là bến đợi
Và đàn ông di dịch mãi-con thuyền
Nhưng anh ơi! hãy một lần là bến
Để thuyền tình em neo lại bình yên!
candy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét